Cập nhật lần cuối vào 19/03/2021
Tôi lớn lên trong một thời đại mà cuộc cách mạng công nghiệp 4.0 đang thay đổi mọi thứ, công nghệ hiện đại dần thay thế con người trong mọi lĩnh vực. Thực trạng ấy khiến con người mất niềm tin vào bản thân, nơm nớp nỗi lo “bị thay thế”.
“Tuổi 18,
Tôi lớn lên trong một thời đại mà môi trường sống bị hủy hoại, khí hậu biến đổi, dịch bệnh hoành hành. Những vấn nạn ấy khiến mối quan hệ giữa các quốc gia, giữa người và người bị đứt gãy.
Tôi lớn lên trong một thời đại mà cuộc cách mạng công nghiệp 4.0 đang thay đổi mọi thứ, công nghệ hiện đại dần thay thế con người trong mọi lĩnh vực. Thực trạng ấy khiến con người mất niềm tin vào bản thân, nơm nớp nỗi lo “bị thay thế”.
Tôi lớn lên trong một thời đại mà các giá trị sống, các quy chuẩn đạo đức, các quan niệm xã hội thay đổi, va chạm nhau đến nảy lửa. Những thay đổi và xung đột ấy khiến con người hoang mang, mất phương hướng.
Tuổi 18, một tuổi trẻ hông chênh và lo lắng…
(Lời tâm sự của một bạn trẻ)
Sáng ngày 17-3, hơn 11.000 học sinh lớp 9 và lớp 12 ở TP.HCM tham gia kỳ thi học sinh giỏi cấp thành phố với 11 môn thi chuyên và không chuyên. Trong đó, đáng chú ý nhất là đề thi môn văn dành cho học sinh giỏi khối 12.
Hơn ai hết, chúng tôi rất hiểu các bạn lúc này, bởi “chông chênh “ấy, ai cũng có một lần cơ mà. Ai cũng biết, cứ sau những vấp ngã, những lo tính không từ đam mê của mình, những sự vội vã thì con người ta rồi cũng phải trưởng thành và lớn lên từng ngày để tự quyết định mọi thứ, nên 18 ạ, cứ vững bước mà đi. Ngẩng cao đầu để chọn lựa. Vì phía trước là bầu trời – như bên đời bạn vẫn còn có #HIU đấy!
18 tuổi – Bên trong chúng ta, có một nửa người lớn, một nửa còn lại là trẻ con…
Một nửa thì vùng vẫy chỉ muốn được thoát ra khỏi vỏ bọc, để mạnh mẽ lên từng ngày!
Nửa còn lại chỉ thích nằm yên ở trong vỏ bọc an toàn, không tranh đua, không vội vã!
18 tuổi,
Nghĩ về cô đơn. Lo đến ngày dài tháng rộng trôi qua không biết mình cần học ngành gì, muốn trở thành ai của tương lai. Khát khao đến mức nào rồi. Cho đến đoạn, có những cảm giác thế giới bên ngoài quá rộng, quá nhiều mối quan hệ cần phải nuôi nấng, phải giữ chặt trong khi thế giới của mình lại quá bé nhỏ. Cứ nghĩ yên lặng trong thế giới của mình là an toàn về những lựa chọn. Nhắc nhớ theo kiểu : “ Này, bạn sắp trở thành sinh viên rồi đấy”.
18 tuổi,
Không muốn phải để tâm suy nghĩ quá nhiều, chỉ muốn đơn giản là đứa trẻ con. Lớn rồi chẳng ai cấm người ta được làm những điều ấy nhưng cuộc sống này vì quá khắc nghiệt nên người ta chẳng thể nào như lúc bé dại. Người ta tìm kiếm cái tôi bản lĩnh mà ghét bỏ thương hại.
Người ta thích học trường to, còn 18 chỉ mong những món quà nhỏ. Người ta thích chật chội ồn ào , 18 thích thở phào nhẹ nhõm. Y như kiểu cách chọn trường để học sắp tới , cứ quẩn quanh nhiều thứ, trong khi điều 18 cần là chuyến tàu tri thức đủ sức đưa mình đi đến tương lai.
18 tuổi
Tôi đã nghĩ mình sẽ trở thành ai với bảng điểm của mình rồi – hẳn hoi là một Dược sĩ đại học nhé. Đứa bạn thân nhất thì đã sẵn sàng trở thành Bác sĩ Đa Khoa, rồi thủ khoa năm đó của trường cũng gợi mở về tương lai của khối ngành Xã Hội, mà ngỡ ngàng nhất là cả nhóm chúng tôi tiên quyết chỉ chọn Đại Học Quốc Tế Hồng Bàng. Nghe tưởng quảng cáo , nhưng tiền nào mua nổi niềm tin mãnh liệt mầ chúng tôi dành cho mơ ước của chính mình.
18 tuổi
Có bạn đã bước ra trường đời, mạnh dạn để nhìn thấy cuộc sống chẳng còn là màu hồng nữa. Những mơ tưởng như đã tắt lịm đi. Ánh mắt chợt hoài nghi, đôi khi cũng chẳng rõ để làm gì. Nhưng rồi đến lúc cũng phải nhận ra, tương lai muốn vững vàng thì phải rõ ràng với hoài bảo.
18 tuổi,
Có ai, sợ phải yêu một người không ạ. Bởi thích là chuyện dễ dàng nhưng để yêu lại quá nhiều khó khăn. Có những mảnh cảm xúc vụn vỡ, chia tan cứ găm chặt vào tim chỉ chực chờ tim hé mở là lao vào cấu xé. 18 ghét ghê cái cảm giác phải chờ đợi, phải kết thúc khi mà cả hai đều im lặng ở nững ngày năm cũ.
18 tuổi chông chênh là thật. Dù biết ở phía xa con đường kia còn vô vàn những thử thách đang chờ đợi ta, nhưng ai khác đâu ạ, phải can đảm một lần.
MC Lê Minh Ngọc