[HIU ViVu] – Trải nghiệm cùng HIU là trải nghiệm tuyệt vời của tôi!

Cập nhật lần cuối vào 11/03/2021

Tôi thích cách người ta nói trại đi 3 chữ Ban Mê Thuột (hay còn gọi là Buôn Ma Thuột) là “Buồn muôn thuở”. Nghe thơ quá thơ, kiểu như cách nói trại trường Hồng Bàng là trường Đại Bàng vậy đó. Phố núi lọt thỏm giữa đại ngàn với nhịp sống bình yên, giản dị. Nếu bạn vẫn thích những nơi đông đúc, nhộn nhịp và đẹp long lanh để cho ra đời hàng nghìn tấm ảnh check – in thì Buôn Mê sẽ khiến bạn có chút thất vọng đấy!

ĐẾN VỚI ĐẠI NGÀN – ĐẾN VỚI ĐẮK LẮK

Em về Đắk Lắk, quê tôi không?

Nơi ấy bình minh nắng rất hồng

Hoàng hôn cũng đẹp, sương mây tím

Tối về trăng mộng vẫn hoài mong

Tự nhiên đọc xong mấy câu thơ không biết sao lại thích nơi này quá đỗi.  Tôi hay nói đùa với người bạn của tôi ở Đắk Lắk đang theo học tại HIU, là ở trên đó chắc “mày” hay cưỡi voi lắm phải không? Bạn tôi cười, lên Đắk Lắk thì biết thôi bạn hiền à, đại ngàn giờ đâu chỉ có voi “. Lời mời kiểu thách thức đôi chân hay đi của tôi dễ thương quá ta. Thế là tôi lại có dịp trải nghiệm cùng với các bạn tôi đang theo học tại HIU với hành trình: “Đi là cho đi tri thức và nhận về những trải nghiệm tuyệt vời”.

“Còn yêu nhau thì về Ban Mê Thuột”. “Một cao nguyên vừa thật gần vừa xa xôi […] có cái nắng, có cái gió, có nỗi nhớ không mang tên, không mang tên người ơi!”.  Trên xe ai cũng hào hứng hát theo nhạc, tôi thì nói đơn giản nghĩ “Chào mừng các bạn đến thành phố buồn muôn thuở!”

Đây là Đắk Lắk, khung cảnh của núi rừng ngút ngàn và nhân vật trong ảnh với đồng phục kèm đôi cánh đại bàng là tôi nhé. Tuổi thơ của tôi đôi lần chỉ biết trong thơ ca và giờ là chân thực, nào là những nương rẫy cà phê bạt ngàn, nào là những lần lướt mặt trông thấy những bạn nhỏ ven đường lấm lem thứ đất đỏ bazan và đen nhẻm do nắng và gió, đến những lúc chạm đất hít thở khí trời … Ở đây khác lạ quá, đại ngàn khác lạ quá.

Chắc nhiều bạn cũng giống tôi, hễ cứ nghe ai nhắc hỏi Đắk Lắk, Tây Nguyên thì chắc trong đầu liền liên tưởng về một vùng đất toàn núi non hẻo lảnh, xa xôi, hiểm trở khó đi đúng không? Không đúng đâu nhé các bạn mê xê dịch ơi, để đến đây bây giờ thì đơn giản lắm. Chỉ cần ra bến xe Miền Đông, hỏi bất kì chiếc xe khách vào về Đắk Lắk, 200k mua vé, leo lên xe đánh một giấc rồi sáng sớm mở mắt ra là đã đến nơi rồi!

Chuyến đi lần này, tôi không đến trong tâm thế của một bạn tư vấn tuyển sinh đang làm nhiệm vụ mà là cảm xúc của một bạn trẻ thích du lịch bị choáng ngợp bởi những cảnh đẹp đến say lòng người, bạn tôi nói đúng Đắk Lắk đúng là không chỉ có voi. Mảnh đất còn nhiều bí ẩn và hoang sơ này hoá ra cũng là một điểm đến thú vị theo cách rất riêng.

Tôi thích cách người ta nói trại đi 3 chữ Ban Mê Thuột (hay còn gọi là Buôn Ma Thuột) là “Buồn muôn thuở”. Nghe thơ quá thơ, kiểu như cách nói trại trường Hồng Bàng là trường Đại Bàng vậy đó. Phố núi lọt thỏm giữa đại ngàn với nhịp sống bình yên, giản dị. Nếu bạn vẫn thích những nơi đông đúc, nhộn nhịp và đẹp long lanh để cho ra đời hàng nghìn tấm ảnh check – in thì Buôn Mê sẽ khiến bạn có chút thất vọng đấy! Vì nắng gió, vì cảnh sắc nơi này, mọi thứ đều tỉnh lặng, chẳng chút ồn áo …khiến mấy đứa hay cười đùa như tôi nhiều lúc phải thinh lặng ít phút đấy. Gì mà đẹp dữ vậy nè?

Sau một ngày ở thành phố Buôn Mê, chúng tôi quyết định rong ruổi bằng xe máy đến huyện Lắk để tìm cho mình một trải nghiệm mới mẻ và thú vị hơn. Lướt qua những điểm đến ở đây nhé, đầu tiên là hồ Ea Kao. Một vùng hồ cực kỳ yên tĩnh, phẳng lặng và có thể khiến bạn trầm trồ vì không gian rộng lớn. Gợi ý nhỏ là mà bạn không thể bỏ qua khi ở tại đây là đạp xe đi thăm thú buôn làng, chèo thuyền kayak trên hồ Ea Kao và trải nghiệm không gian văn hoá cồng chiêng Tây Nguyên nữa nhé.

Càng đi và tìm hiểu, càng chia sẻ cho những người bạn mới sẽ cùng học với chúng tôi ở giảng đường đại học, càng thấy người Tây Nguyên dẫu có đi xa cách mấy cũng không thể nào sống tách ra khỏi tự nhiên, không thể sống tách khỏi rừng được. Khi màn đêm buông xuống họ đốt lửa cùng người đồng tộc, vít cong cần rượu và ngân lên những giai điệu thiết tha. Xuôi theo buôn văn hóa, làng kháng chiến, cho dù nhiều điều đã đổi khác, không ít nơi bị tác động mau chóng bởi lối sống hiện đại, đô thị hóa, thì từ trong huyết quản, tôi vẫn nhận thấy những gì rất đỗi gần gũi với thiên nhiên nơi lời ăn, tiếng nói và cả ánh mắt nâu mơ về những mùa suốt lúa mộng mơ nơi cao nguyên.

Tôi đã nghĩ, nếu muốn thật sự khám phá Tây Nguyên, hiểu sâu hơn về vùng đất này, không thể chỉ quan sát và ngẫm ngợi, mà hãy hòa mình vào nhịp sống vẫn còn lưu giữ được nhiều nét rất riêng nơi những góc rừng, và lắng nghe được những âm thanh từ mạch nguồn của đại ngàn hùng vĩ. Đó có thể là hơi thở của sông, của rừng, hoặc hương thơm từ những mùa hoa đã được tích tụ từ trăm năm. Hay cũng có thể chỉ đơn thuần là một ánh mắt biết nói… Ở đâu thì con người cũng phải sống, tự tin vươn lên, nhưng cách mà người dân nơi đây khắc phục khó khăn, hào sảng trong cuộc sống khiến mỗi chúng ta yêu thêm mảnh đất này. Hẹn bạn về cùng HIU, chúng ta cùng phiêu lưu tiếp nhé!

Trải nghiệm cùng HIU là trải nghiệm tuyệt vời của tôi!

Huỳnh Duy Long

Sinh viên năm 3 – Ngành Luật

Liên hệ chúng tôi ngay: 0938.69.2015 - 0964.239.172