Chuỗi sự kiện tri ân 20/11: cuộc thi Teacher In My Eyes – “ Một chút hồi ức đẹp của tôi về thầy cô!”


Cập nhật lần cuối vào 09/12/2021

Teacher In My Eyes là cuộc do HIU Tutor club tổ chức dành cho sinh viên Trường Đại học Quốc tế Hồng Bàng, nhằm tri ân thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11. Cuộc thi khởi động từ ngày 30/10/2021 đến 17h ngày 06/11/2021, ngày 9/11/2021 Ban tổ chức đã chọn ra top 15 tác phẩm xuất sắc đi tiếp vào vòng trong. HSC giới thiệu một số tác phẩm xuất sắc của cuộc thi Teacher In My Eyes, bài dự thi của bạn Kim Thương – Sinh viên năm 1 ngành Xét nghiệm y học.

Những khung hình kỷ niệm đáng nhớ của Thương Kim cùng thầy cô thân yêu

Cái gió se nhè nhẹ của những ngày cuối thu bỗng làm tôi nhớ nhiều về một thời áo trắng đến trường. Suốt 12 năm được làm học sinh, tôi đã cất giữ cho riêng mình không biết bao nhiêu là kỷ niệm đẹp, hôm nay chợt nhớ lại, trong lòng sao mà bồi hồi đến lạ!

Tôi thấy mình là một người may mắn đó chứ, vì lúc nào bên cạnh cũng có bạn bè sẵn sàng sẻ chia, giúp đỡ. Nhưng có lẽ, điều tôi cảm thấy may mắn nhất hồi còn đi học chính là được những người thầy, người cô tận tụy yêu thương và dạy dỗ nên người. Bạn có thấy giống tôi không? Sắp tới cũng là ngày Nhà giáo Việt Nam, hãy cùng tôi quay ngược kim đồng hồ, nhắc nhớ một chút kỷ niệm về thầy cô nhé!

Tôi xin bắt đầu trước – Hồi ức về người thầy năm học cấp 2.

Một người thầy đã để lại cho tôi rất nhiều ấn tượng, truyền cho tôi hơi ấm đam mê văn học từ lúc còn học lớp 6 đến tận bây giờ – Thầy Thanh Hải, thầy cũng là giáo viên chủ nhiệm của tôi năm học lớp 9. Thành thật mà nói, tiết văn của thầy là tiết học vui nhộn và hứng thú nhất. Học văn mà không buồn ngủ thì chỉ có học thầy Hải mà thôi! Vui nhất là khi nghe thầy kể chuyện đời, chuyện nghề, say sưa nhất là khi thầy đọc thơ, từng lời thầy đọc nhẹ nhàng, da diết làm sao ấy. Nhớ “Lặng lẽ Sapa” hay “ Chiếc lược ngà” thầy dạy còn có cả nhiệt huyết in hằn lên bảng. ..

Em cảm ơn thầy vì đã truyền cho em một nguồn động lực để học tốt và yêu thích môn văn cho đến tận bây giờ. Hơn hết là đã dìu dắt, yêu thương học trò của mình dù trong bất cứ hoàn cảnh nào!” – Kim Thương (lớp phó kỷ luật khó tính của 9A5_BTX).

Cũng trên cuộc hành trình cấp 2, có lẽ tôi sẽ mãi không bao giờ quên cô An, cô Thương và thầy Phước – những người thầy, người cô đã tạo cơ hội để tôi đạt được một thành tích rất lớn trong học tập, đã luôn bên cạnh động viên mỗi khi tôi nản chí, luôn yêu thương và nhiệt tình với tôi dù là bất cứ việc gì. Nhớ giai đoạn tôi ôn thi học sinh giỏi, thầy cô lúc nào cũng tạo điều kiện tốt nhất để tôi an tâm đi thi, lo lắng cho tôi mọi thứ. Và như một cái duyên, tôi thật không ngờ mình được chọn đi thi sử mà cuối cùng lại mang giải môn địa về, nhớ lại cũng thấy vui vui đó chứ!!

Thương Kim và những khung hình yêu thương một thời để nhớ cùng thầy cô bạn bè

Thật lòng em không biết nói gì hơn ngoài hai từ “cảm ơn” muốn gửi đến thầy và cô. Cảm ơn thầy cô rất nhiều vì đã tạo cơ hội để em được thử thách bản thân mình, có một thành tích lớn đầu tiên trong đời học sinh. Thương và quý thầy cô rất nhiều!” – Kim Thương “sử địa song toàn”.

Quãng đường cuối cùng của tuổi học trò – Hồi ức về người thầy năm học cấp 3!

Có người đã từng hỏi tôi rằng: “ Sau khi ra trường, bạn không muốn quên điều gì nhất?”

 – Tôi không muốn quên đi thầy cô của mình! Vì họ là những người đã truyền đạt cho tôi biết bao bài học quý giá, đã giúp tôi trưởng thành hơn trong suy nghĩ lẫn hành động. Tôi chắc chắc sẽ không bao giờ muốn quên đi thầy cô của mình!

Và có lẽ năm học cấp 3 chất chứa trong lòng tôi rất nhiều những cảm xúc khó tả, nhất là đối với thầy cô. Tôi không biết phải bắt đầu kể từ đâu, vì có quá nhiều kỷ niệm đang xen lẫn trong tâm trí tôi lúc này.

Một người giáo viên chủ nhiệm tôi rất quý – cô Trân. Không chỉ là cô giáo, đôi khi tôi nghĩ cô còn là một người bạn, của tôi, hay những bạn khác trong lớp. Sở dĩ tôi nói như thế là vì cô rất thân thiện và gần gũi, cô luôn chọn cách tâm sự, khuyên nhủ thay vì chỉ trích học trò. Hơn thế cô rất ấm áp, luôn quan tâm và giúp đỡ học trò của mình mỗi khi cần.

Chắc cũng vì lí do đó nên tôi đã không dưới một lần “mít ướt” với cô, nhớ lại mà thẹn thùng quá!! Kỷ niệm của hai cô trò cũng nhiều lắm có kể đến sáng mai cũng chưa hết. Nhưng có một điều khiến tôi luôn sợ mỗi khi đến tiết của cô, duy nhất chính là môn Hóa, tôi rất sợ môn Hóa!!

“Em cảm ơn cô rất nhiều vì đã luôn lắng nghe và chịu đựng em, em biết, em đã làm cho cô buồn rất nhiều lần, nhưng mà thật lòng em quý cô vô cùng. Cảm ơn cô về những quan tâm và yêu thương cô dành cho em suốt quãng đường cấp 3 vừa qua. Biết ơn cô nhiều lắm!” – Bống.

Hmm…

Một người cô giáo dễ thương mà tôi rất yêu quý – cô Phương, phụ trách dạy môn Anh năm tôi học lớp 11. Cô là một người rất hiền và thân thiện, kể cả trong tiết học cũng thế, có lẽ đó là ấn tượng duy nhất của tôi về cô. Vì là một người không giỏi ngoại ngữ nên tôi rất thụ động. Nhưng từ khi được cô giảng dạy thì lại khác, tôi dường như đã dần tiếp thu được những kiến thức mà cô truyền đạt. Và tôi cũng chẳng biết từ bao giờ cô và tôi trở nên rất thân thiết với nhau nữa!.. Tôi nhớ mãi cái hồi mà tổ chức sinh nhật cho cô ở trên lớp – đó là một kỷ niệm rất đẹp sẽ không bao giờ tôi quên.

Em cảm ơn cô nhiều lắm cô Phương ơi! Cô đã giúp em tiến bộ hơn trong học tập, và bao giờ cũng vậy, em nhờ cô giúp là cô luôn sẵn sàng, luôn ủng hộ em. Thật lòng, em biết ơn cô rất nhiều“.

Thời học sinh, chắc chắn ai cũng có những ký ức đẹp bên thầy cô và bạn bè. Với tôi, những điều đó là quý giá vô cùng, bởi sau này, có muốn tìm cũng chẳng thể tìm lại được cái cảm xúc hồn nhiên đó ở bất cứ đâu.

“Ai quên đi chuyến đò ngang

Quên sao người lái thuyền sang bến đời”

Nhân dịp Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, em xin kính chúc quý thầy cô giáo đang công tác giảng dạy tại trường Đại học Quốc tế Hồng Bàng và tất cả thầy cô giáo có thật nhiều sức khỏe và thành công hơn trên sự nghiệp trồng người của mình.

Bài dự thi của bạn Trương Kim Thương

Sinh viên K21, ngành Xét nghiệm y học


Liên hệ chúng tôi ngay: 0938.69.2015 - 0964.239.172